Monday, November 28, 2011

Coming to Deer Park

Không Đến Cũng Không Đi

Về lại Lộc Uyển tôi cảm nhận được một cảm giác lạ lùng thay, đó là tất cả những cảnh vật và con người ở đây đều rất thân yêu và quen thuộc như tôi đã chưa bao giờ từng rời nơi này.

* * *
Một Ngày Trước Khóa Tu
Pre-arrival Day

Vừa lấy xong hành lý và bước xuống khỏi xe đò (airport shuttle) chở má và tôi từ phi trường San Diego về đến bãi đậu xe (main parking lot) dưới xóm Trong Sáng (Clarity Hamlet) của quý Sư Cô thì đâu đó tiếng gọi thân thương của sư cô vọng ra: “Mỹ, Mỹ, vào văn phòng cho cô dặn dò chút việc!”

À, thì ra sư cô gọi tôi vào văn phòng để sư cô cho tôi biết số phòng ở (dorm room number), tiện cho việc moving in - khỏi phải di dọn vào trưa ngày hôm sau khi khóa tu chính thức bắt đầu. Ngoài ra, sư cô còn chu đáo nhắc nhở tôi nên để má tôi, là người lớn tuổi, ở tầng giường dưới và tôi, người còn trẻ tuổi, thì ở tầng giường trên của bunk bed. Không những vậy, sư cô còn quan tâm đến việc chuyên chở hành lý của má và tôi lên dãy nhà nơi thiền sinh ở (practitioners dormitory) trên xóm Vững Chãi (Solidity Hamlet) của quý Thầy.

Do vì không phải là ngày đến (the official arrival day) cho nên xe điện (golf cart-like electric car) không sẵn có ở xóm dưới của quý Sư Cô để dùng cho việc chuyên chở hành lý. Má và tôi không lấy làm phiền lòng mà còn cùng nhau hoan hỷ leo dốc thiền hành.

Trên đường đi giữa ánh nắng xế trưa, tôi nhìn thấy, mỉm cười và chỉ lấy má tôi những bụi cây xanh có hoa trắng và đỏ mọc ven theo phía bên tay phải của bờ đường, gần lối rẽ vào khu vực thiền sinh cắm trại (camping area), trông thật là đẹp!

Đường dốc hơi cao, chốc chốc má và tôi dừng lại thở và nghỉ mệt rồi mới đi tiếp. Chẳng mấy chốc thì hai má con tôi cũng đã lên đến xóm trên của quý Thầy và không lâu thì chúng tôi đã có mặt ở phòng A8, nơi ở để tu học trong 5 ngày tới của khóa tu.

Những Giọt Sương Mai
A Morning

Sáng ngày hôm sau, khi tôi thức dậy... Vừa bước chân ra khỏi phòng để đi đổ nước vào bình đựng nước cá nhân (re-filling Nalgene water bottle) thì ô kìa, núi rừng Lộc Uyển ẩn hiện trong màn sương của buổi sớm mai, thật hùng vĩ! Dừng chân, tôi “thở nhẹ và sâu” để tiếp nhận lấy cái khung cảnh tuyệt vời êm ả ấy, tràn đầy bình an và hạnh phúc.

Bất chợt những giọt sương mai rơi trên mái tóc mà thoạt đầu tôi cứ tưởng là mưa, và còn thầm hỏi mình rằng: “Có nên đi trở về phòng để lấy cái áo mưa (hooded poncho) mà mình có đem theo hay không?” Vừa định quay lưng đi, nhưng rồi tôi chùn bước liền ngay sau đó bởi vì tôi đã nhận ra được những gì mà tôi đang cảm nhận lúc bấy giờ... Dang tay, tôi đón lấy những giọt sương sớm và đón lấy một niềm vui khôn tả.

Buổi sáng hôm nay tôi thức dậy
Núi rừng Lộc Uyển vẫy gọi kêu
Ẩn hiện trong sương thật hùng vĩ
Khung cảnh tuyệt vời thiệt đáng yêu!

Bất chợt sương mai rơi trên tóc
Thoạt đầu tôi cứ ngỡ là mưa
Dang tay đón lấy giọt sương sớm
Hiện hữu bây giờ đâu phải mơ?

Cùng Cầm Tay Nhau, Cùng Đứng Bên Nhau *
Together, By Your Side

Sau buổi ăn sáng, má và tôi cùng đại chúng tập họp chung với một số quý Thầy và quý Sư Cô ở trước khu vực nhà ăn (dining hall) để chuẩn bị cho “thiền làm việc”!

Tất cả mọi người, không phân biệt (no discrimination) nam, nữ, màu da, chủng tộc, nguồn gốc, Việt Nam hay Tây phương, tuổi tác, già hay trẻ, tôn giáo, xuất gia hay tại gia, thiền sinh hoặc/và quan khách bình thường, cùng đứng với nhau thành một vòng tròn. Lúc ban đầu, cái vòng tròn còn hơi nhỏ, nhưng cứ mỗi khi một vị tham gia (joining in) thì nó từ từ lớn rộng dần ra.

Và hể mỗi một bài thiền ca được một vị nào đó luân phiên bắc nhịp lên thì toàn thể đại chúng đồng hát chung rất là vui. Ai không thuộc bài thì cũng không sao. Ai không biết ca lời tiếng Việt hoặc tiếng Anh thì cũng không khó gì. Cứ đứng đó “thở và cười” và nhận lấy sự cúng dường (offerings) của các vị đồng tu. Ấy là hạnh phúc quá rồi còn gì bằng?

* Dựa theo lời trong bài thiền ca “Không Đi Đâu” (2011).

Có Chi Để Làm * *
Helping Hands

Sau phần thiền ca thì một vị Thầy đại diện đứng ra thỉnh nguyện với đại chúng, xin đại chúng cùng giúp quý Thầy, quý Sư Cô và quý cô bác anh chị em trong ban tổ chức làm những công việc chuẩn bị cuối, trước khi khóa tu chính thức bắt đầu.

Nghe thấy thế thì trong đại chúng ai ai cũng hoan hỷ giơ tay lên, volunteer xin phụ giúp mỗi khi một công việc cần thiết nào đó được nêu ra, tùy theo khả năng của mỗi người.

Có vị thì theo giúp các công việc như đi kiểm tra vệ sinh lại một lần cuối các phòng ốc, giường ngủ nơi thiền sinh ở, hoặc/và đi đổ nước vào các bình chứa nước (re-filling Igloo water coolers) được đặt rải rác xung quanh các khu vực nhà ở, trailers và nơi cắm trại cho thiền sinh dùng. Một số vị khác thì giúp làm công việc dọn dẹp ở phòng trà (tea room) hay sắp xếp ở quán sách (bookstore). Còn má thì chọn đi theo tôi sau khi tôi giơ tay lên, volunteer xin theo giúp quý Sư Cô quét dọn thiền đường.

* * Trích lời trong bài thiền ca “Hạnh Phúc Trong Phút Giây” (2011).

Thiền Làm Việc Tại Thiền Đường Thái Bình Dương
Working Meditation at the Ocean of Peace

Thiền đường Thái Bình Dương, vẫn ngôi mái đỏ uy nghi, nằm nổi bật trong lòng thung lũng bao quanh bởi núi rừng xanh tươi, hiền hòa.

Thiền đường rộng lớn, có khả năng chứa khoảng 800 người hơn. Nghe đâu, khóa tu chánh niệm “Mở Cửa Trái Tim” dành cho người Việt từ ngày 16 đến 20 tháng 9 năm nay có đến 500 người Việt về tham dự rất đông.

Nhưng trước hết, thiền đường cần được quét dọn, lau chùi và sau là trải tọa cụ và bộ đòn, xếp ghế trong và ngoài thiền đường để chuẩn bị cho buổi pháp thoại khai giảng và hướng dẫn tổng quát (orientation) vào chiều ngày hôm đó.

Má và tôi có cơ duyên cùng làm việc chung với quý Sư Cô. Các sư cô là những vị còn rất trẻ và đặc biệt là họ rất vững chãi.

Phần đông đại đa số các vị trong nhóm được phân công việc quét dọn thiền đường trong khi một vài vị còn lại thì đảm trách công việc lau chùi cửa kiếng vòng quanh thiền đường.

Tất cả mọi người đều làm việc nhịp nhàng và thảnh thơi trong một bầu không khí thật vui tươi và yên tịnh.

Chắc dáng của tôi hơi cao cao một chút nên khi quét sàn thiền đường một hồi thì được vị sư cô coi sóc công việc thiền đường cho “lên chức”, phụ quét phần bụi đóng ở thành cửa trên cao bên trong thiền đường, thiệt là thích.

Khi sàn thiền đường được quét dọn xong thì đến một số sư cô thay phiên nhau phụ trách lau chùi. Má và tôi không ấy vì vậy mà bị “thất nghiệp” mà còn được phân công việc mới là đi làm sạch sẽ sân thềm xung quanh thiền đường.

Lúc bấy giờ, nắng ban mai đã trải rộng và phủ khắp núi rừng. Xa xa cảnh vật trông thật là lộng lẫy trong ánh nắng vàng rực rỡ.

Thu Còn Đó
Autumn is Still Here

Dù Tết Trung Thu đã qua từ hôm đầu tuần, nhưng hương vị ấm áp của ngày Tết Trung Thu vẫn còn phảng phất đâu đây...

“Sư cô, sư cô!”

Ấy là tiếng gọi ríu rít của các sư cô trẻ khiêm cung đón chào sư cô Chỉ Nghiêm. Sáng đó, sư cô ghé qua thăm hỏi và luôn tiện góp ý cho các vị làm việc ở thiền đường được nghỉ tay (taking a break) trước khi hoàn tất phần trải tọa cụ, bộ đòn và xếp ghế cho thiền sinh ngồi.

Sự có mặt của sư cô Chỉ Nghiêm ở thiền đường là niềm hạnh phúc đối với các sư cô trẻ cũng như má và tôi.

Gặp lại được sư cô ở thiền đường là một cái duyên đáng quý bởi vì lần đầu tiên má và tôi được biết đến và cùng chia sẻ với sư cô là trong khóa tu tiếng Việt “Chánh Niệm Là Suối Nguồn Của Hạnh Phúc” của hai năm về trước, 2009, mà sư cô là một trong những vị hướng dẫn gia đình pháp đàm “Mây Thong Dong”.

Tìm về một góc cuối thiền đường, mọi người ngồi quây quần bên nhau, chia sẻ cùng chung một bịt bánh tráng mè (multigrain sesame chips) và hai cái bánh Trung Thu (mooncakes) mà sư cô đem đến cho.

Tính ra thì có tất cả 10 vị, bánh Trung Thu, một nướng nhân hột sen (traditional ‘baked’ skin lotus seed paste mooncake) và một dẻo nhân khoai môn (glutineous rice ‘snow’ skin taro paste mooncake), được một vị sư cô cắt mỗi cái ra làm tám hay mười phần gì đó, rất khéo. Bánh được mời từng người sau một vòng thưởng thức bánh tráng mè.

Thay vào trà thì có nước apple cider. Món tráng miệng thì có dưa cantaloupe. Nước apple cider và dưa cantaloupe là do vị sư cô mà đại chúng mến gọi là “CEO” coi sóc thiền đường đã chu đáo đem chia sẻ cùng chung với mọi người.

Thật hạnh phúc thay vì đã lâu lắm rồi tôi không có dịp được thật sự ngồi xuống để dùng nước và thưởng thức bánh ngon như vậy!

Thu đến, Thu đi và Thu còn đó...

Khoảng Khắc Bình Yên
Peaceful Moment

Sau buổi thiền làm việc cùng chung với quý Sư Cô, má và tôi chọn nán lại nơi thiền đường để nghỉ ngơi trước giờ cơm trưa.

Ngoài trời nắng gắt.

Dưới bóng mát của thiền đường, tôi ngồi đưa mắt rảo nhìn những tọa cụ và bộ đòn trải theo hình vòng cung trông thật là đẹp mắt. Thiệt là thích khi nhận ra rằng các vị đồng tu sẽ sớm ngồi vào đó cùng nhau tinh tấn tu học.

Ocean of Peace Meditation Hall
Photo courtesy of Cat-Tuong

À, thì ra cái không khí trước khóa tu là như vậy - bình yên và tĩnh lặng.

Busylessness
Photo courtesy of Cat-Tuong
"Tịnh độ nơi đây thích ý rong chơi tìm cầu chi nữa
Bản môn bây giờ phải lòng an trú ta há theo đuổi gì hơn"
Hai câu thơ đối liễn khắc trên gỗ, dựng ở hai bên bàn thờ “Vô Sự"
Tu viện Lộc Uyển (Escondido, CA)

* * *


Đến và đi. Trở về hay ở lại.

Hành trang của người hành giả (practitioners) chính là hơi thở và sự tập trung theo dõi, quán sát và nhận diện rõ từng hơi thở để tiếp nhận lấy hỷ lạc (joy and happiness) ngay trong giây phút hiện tại.~

No comments:

Post a Comment

PLEASE RESPECT ONE'S WORK BY CITING THE ORIGINAL SOURCE.